Là gì

Cảnh H Cát Bụi Chân Ai là gì ? Chi tiết về tác phẩm cát bụi chân ai cảnh h

Trong thời gian gần đây, nhiều bạn đọc đã bày tỏ sự tò mò và thắc mắc về cảnh H trong tác phẩm Cát Bụi Chân Ai của Tô Hoài. Có nhiều người không hiểu vì sao cụm từ này lại trở nên nổi tiếng và thu hút sự chú ý của đông đảo độc giả. Cát Bụi Chân Ai là một trong những tác phẩm văn học hiếm hoi của văn học Việt Nam miêu tả về cảnh H nhưng không hề thô tục mà rất văn chương. Hãy cùng tìm hiểu qua bài viết dưới đây về Cảnh h cát bụi chân ai nhé !

Cảnh h cát bụi chân ai là gì ?

Cảnh H là gì ?

Thuật ngữ “Cảnh H” là viết tắt của cụm từ “cảnh nóng” và được sử dụng để chỉ những tình tiết nhạy cảm liên quan đến hoạt động tình dục giữa nam-nữ, nam-nam hoặc nữ-nữ. Thuật ngữ này được sử dụng phổ biến đối với thế hệ sinh sau năm 1990 (gọi là thế hệ 9x) và đang trở nên ngày càng phổ biến hơn, đặc biệt là đối với những fan hâm mộ của truyện ngôn tình, một thể loại truyện rất phổ biến tại Việt Nam. Các cảnh H trong truyện ngôn tình thường mô tả chi tiết những tình huống và hành động ân ái của các nhân vật, làm tăng sự chú ý và hấp dẫn của người đọc.

Tác phẩm cát bụi chân ai

Tác phẩm Cát Bụi Chân Ai của nhà văn Tô Hoài được xuất bản vào năm 1992. Đây là một tập hồi ký, ghi lại những câu chuyện của các văn nghệ sĩ (bao gồm các nhà văn, nhà thơ, và các nghệ sĩ khác) từ những năm trước 1945 cho đến thời kỳ kháng chiến. Tác phẩm được đánh giá cao và được xem là một trong những tác phẩm nổi bật nhất của Tô Hoài.

Cảnh h trong cát bụi chân ai

Dưới đây là nguyên văn đoạn văn tả cảnh H trong Cát Bụi Chân Ai của nhà văn Tô Hoài:

“…Thỉnh thoảng Xuân Diệu đến nhà tôi. Vẫn nắm tay nhau suốt ngày tìm kiếm tha thiết. Xuân Diệu yêu tôi. Nhớ thuở trai trẻ yêu nhau, trong làng, trong lớp học. Con đang học lớp 1 trường Yên Phụ, con bị vỡ giọng, mặt đầy trứng cá, bạn bè cứ bảo con là con gái. Nhiều chàng trai đã ở bên tôi, ngỏ ý muốn thành vợ thành chồng. Một hôm, họ cãi nhau với vợ và đánh nhau dữ dội. Có người lao vào ôm chặt lấy tôi, sờ soạng vào háng tôi. Nhiều lớp không dám đến sân trường sớm. Phải trốn trong ngõ Trúc Lạc, nghe tiếng trống là ùa vào lớp.

….. Dù mưa gió Xuân Diệu vẫn ở trong nước không ra chơi. Nước mắt trên mái nhà gọi những đêm ma quái, rùng rợn, say sưa. Bàn tay ma chạm vào đâu? Không. Bàn tay người, bàn tay người đầy đủ và ấm áp. Hai bàn tay mềm mại vuốt ve mặt, cổ rồi lần xuống khắp cơ thể trần truồng trong chăn. Bóng tối chập chờn như ngọn lửa đen không ánh sáng, đêm mưa rừng lạnh như ấm hơn. Không còn biết đi đâu, mình là ai, mình là ai, hai cơ thể con người quằn quại, quấn lấy nhau, tay và đùi bị trói, trói, căng ra. Tôi vỡ òa sung sướng, bóp nát cục thịt đó một cách thô bạo.

Rồi một bàn tay dịu dàng vuốt ve khuôn mặt anh lần nữa. Lần này tôi khập khiễng, tôi rên rỉ, như một con điếm, tôi không nhớ cái gì hay cái gì. Bình minh. Xuân Diệu trở lại màn ảnh lúc nào tôi không biết. Tôi nhắm hờ mắt khi nhớ lại cảm giác phấn khích tột độ. Những cảm giác kích thích mãnh liệt trong bóng tối đã trơ trọi vào buổi sáng. Tôi chạy xuống sân giữa trời mưa. Nhưng đêm mai là thay đổi hoàn toàn. Trong đêm quái dị, dường như không phải mình, không biết, rồi trời lại sáng. Mãi cho đến khi tôi nhìn thấy bình minh, tôi mới cảm thấy sợ hãi.”

Khi chuyện dâm ô bị phát hiện và bị phê phán, Xuân Diệu chỉ biết khóc trong sự dằn vặt, đau đớn. Tô Hoài nói:

“Xuân Diệu chỉ biết ngồi khóc, không biết Nam Cao, Nguyễn Huy Tưởng, Trọng Hứa, Nguyễn Văn Mai, cả Lão Hiền, Nghiêm Bình, Đại, có ai ngủ với Xuân Diệu nữa không mà cũng không ai lên. ngôn ngữ. Tôi cũng câm như hến, khi tôi điên, trong bóng tối quyến rũ, tôi cũng điên, không nói cụ thể nhưng ai cũng hô to “tư tưởng tư sản, cút đi”. Xuân Diệu nức nở “bạn trai tôi…bạn trai tôi yêu…” rồi nghẹn lời, nước mắt lại trào ra.

Ít lâu sau, trong một cuộc họp ban chấp hành, Xuân Diệu bị loại khỏi ban thường vụ. Và cũng có một hàng dài, kể từ đó không ai nhắc đến những việc quan trọng mà Xuân Diệu phụ trách. Bỗng dưng Xuân Diệu trở thành một người hiếm hoi bây giờ chỉ chuyên viết văn. Và Xuân Diệu cũng xa lánh mọi công việc.”

Tóm tắt cảnh H trong cát bụi chân ai

Trong đoạn văn trích từ tác phẩm của Tô Hoài, nhân vật chính là tôi lại về quá khứ của mình, khi còn là một học sinh lớp 1 và bị bạn bè trêu chọc vì mặt đầy trứng cá. Nhân vật tôi cảm thấy cô đơn và bất an, và đã trải qua nhiều mối tình đầu trong đó có Xuân Diệu – một nhà thơ nổi tiếng. Sau khi chuyện tình của họ bị phát hiện và bị phê phán, Xuân Diệu trở nên trầm lặng và bị loại khỏi ban chấp hành. Sau đó, ông chỉ tập trung viết văn và xa lánh các công việc khác. Câu chuyện này phản ánh những thực tế về sự đau khổ và những hệ lụy xã hội đối với những người bị đánh giá sai hoặc bị kỳ thị vì quan điểm giới tính của họ.

Nhà văn Tô Hoài là ai ?

Tô Hoài là một nhà văn Việt Nam, sinh ngày 27 tháng 9 năm 1920 tại thôn Cát Động, Thị trấn Kim Bài, huyện Thanh Oai, tỉnh Hà Đông (nay là phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy, Hà Nội). Ông là con út trong một gia đình gồm 5 anh chị em. Cha ông là một thợ thủ công, mẹ là một phụ nữ nội trợ. Sau khi học xong trung học phổ thông, ông đã phải làm nhiều công việc để kiếm sống, như dạy trẻ, bán hàng, kế toán hiệu buôn, và thậm chí làm thợ mộc, thợ hàn.

Khi đến với văn chương, ông nhanh chóng được người đọc chú ý, nhất là qua truyện Dế Mèn phiêu lưu ký. Năm 1943, Tô Hoài gia nhập Hội Văn hóa cứu quốc. Trong chiến tranh Đông Dương, ông chủ yếu hoạt động trong lĩnh vực báo chí, nhưng vẫn có một số thành tựu quan trọng như Truyện Tây Bắc. Từ năm 1954 trở đi, ông có điều kiện tập trung vào sáng tác. Tính đến nay, sau hơn sáu mươi năm lao động nghệ thuật, ông đã có hơn 100 tác phẩm thuộc nhiều thể loại khác nhau: truyện ngắn, truyện dài kỳ, hồi ký, kịch bản phim, tiểu luận và kinh nghiệm sáng tác.

Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là truyện Dế Mèn phiêu lưu ký, được viết năm 1941 khi ông chỉ mới 21 tuổi. Tác phẩm này đã được dịch ra nhiều thứ tiếng và trở thành một trong những tác phẩm văn học thiếu nhi kinh điển của Việt Nam. Ngoài ra, ông còn có nhiều tác phẩm khác được đánh giá cao, như Nhà nghèo, O chuột, Núi Cứu quốc, Truyện Tây Bắc, Mười năm, Xuống làng, Vỡ tỉnh, Tào lường, Họ Giàng ở Phìn Sa, Miền Tây, Vợ chồng A Phủ, Tuổi trẻ Hoàng Văn Thụ, Ba người khác, Đảo hoang, Nhà Chử, Truyện li kì, v.v.

Xuân Diệu là ai ?

Ngô Xuân Diệu là một nhà văn, nhà báo, nhà thơ và nhà phê bình văn học nổi tiếng của Việt Nam. Ông được coi là một trong những nhà thơ tiêu biểu trong phong trào Thơ mới đầu thế kỷ XX, với tập thơ nổi tiếng “Thơ thơ” (1938) và thủ pháp thơ phương Tây như enjambment đã được áp dụng vào thơ Việt Nam bởi ông.

Trong thời gian từ năm 1936 đến 1944, thơ của ông thể hiện một triết lý bi quan, tuyệt vọng về tình ái nhưng lại có một mạch ngầm thúc giục, nhiều khi hừng hực sức sống. Sau khi gia nhập Đảng Cộng sản Việt Nam năm 1945, ông chủ yếu ca ngợi Đảng Lao động Việt Nam, Hồ Chí Minh, và các cuộc kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ. Ông còn là một trong những người sáng lập Đoàn báo chí Việt Nam và là thành viên của nhóm Tự Lực văn đoàn. Xuân Diệu được coi là một trong những nhà văn có ảnh hưởng lớn nhất trong văn học Việt Nam và để lại khoảng 450 bài thơ, cùng một số truyện ngắn, tiểu luận phê bình.

Video chi tiết cảnh H trong cát bụi chân ai

Cảm ơn bạn đã đọc bài tại hocdientu.vn !

dothuyhocdientu

Học Điện Tử là trang hướng dẫn về kiến thức điện tử cơ bản đến nâng cao , thiết kế mạch điện tử , các linh kiện điện tử cơ bản nhất Địa chỉ : 27 Tây Mỗ , Quận Nam từ Liêm , Thành Phố Hà Nội #hodientu #dientucoban #machdien

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button